4 năm trôi qua kể từ ngày chị Hà và bé Ngọc đón nhận hai tin dữ cùng một lúc. Chỉ trong vòng hai tuần, chị nhận kết quả chẩn đoán mình bị ung thư hạch, con bị ung thư máu cấp tính. Cả gia đình chị rơi vào khủng hoảng tinh thần. Lo cho mình thì ít mà thương cho con thì nhiều.
Hai mẹ con chị Hà tại bệnh viện. Ảnh: Thúy Quỳnh. |
Hóa chất vào người khiến hai mẹ con mệt mỏi, đau đớn, và nhiều lúc tưởng chừng không vượt qua được, chỉ biết động viên nhau vượt qua những cơn đau âm ỉ để bố yên tâm ở nhà lo liệu tiền nong trả viện phí. Bệnh xảy ra khiến gia đình khánh kiệt về kinh tế. Thấy hoàn cảnh gia đình neo người, các bác sĩ tạo điều kiện cho hai mẹ con về điều trị cùng tại Viện Huyết học truyền máu trung ương. Giai đoạn đầu gần như người mẹ đầu hàng, dành mọi thứ để lo cho con. Tuy nhiên, khi thấy con điều trị hóa chất vào bệnh tình cháu cũng đỡ, nên chồng chị, anh Nguyễn Xuân Ngọ nhất quyết dù khó khăn thế nào cũng phải cứu hai mẹ con.
Đã có lúc, việc học của bé Ngọc tưởng chừng như bị gián đoạn, tuy nhiên, dù ở nhà hay ở viện, cứ lúc nào rảnh, là em lại nhờ mẹ mang sách ra để tranh thủ ôn luyện bài. Ngọc đã có thể theo kịp các bạn ở trường và xa hơn nữa là thực hiện những ước mơ của mình. Những lúc sức khỏe tốt hơn, Ngọc dành thời gia tham gia các hoạt động văn nghệ cùng các bệnh nhi ở Viện Huyết học truyền máu trung ương. Sự động viên giúp đỡ của các y bác sĩ và những người đồng cảnh ngộ đã tạo cho hai mẹ con động lực và niềm tin chiến đấu.
Sau những đợt điều trị ở bệnh viện, chị Hà tiếp tục quay về dạy học. Niềm vui đứng trên bục giảng khiến chị phấn chấn hơn. Chị hy vọng trong tương lai, y học sẽ phát triển để bệnh ung thư của mẹ con chị sẽ được chữa khỏi. Hiện tại hai mẹ con mỗi tháng vẫn đều đặn vượt qua chặng đường hơn 300 km từ Nghệ An ra Hà Nội để truyền hóa chất.
Nguyễn Kim Anh, thành viên CLB niềm tin và hy vọng hỗ trợ các bệnh nhi ở viện, nhận xét hai mẹ con chị Hà quả có tinh thần thép. Nghị lực xuất phát từ tình cảm của một người mẹ đã lan tỏa đến nhiều những bệnh nhân ung thư khác.
Chị Hà luôn cố gắng duy trì sự lạc quan, bình tĩnh suốt quá trình điều trị. “Mỗi lần vào viện giờ đây cũng chỉ như những cuộc dạo chơi trong cuộc đời”, chị nói.
Thúy Quỳnh