‘Khi bỗng nhận ra mình đang đứng ở bờ vực có thể trở thành người đi ở nhờ trong chính nhà mình, tôi đã thảo hợp đồng với các con’.
Bài viết dưới đây là chia sẻ của Amy Chua, giảng viên Trường Luật Yale (Mỹ), tác giả cuốn sách từng gây tranh cãi trên toàn cầu “Chiến ca của Mẹ Hổ”, về trải nghiệm và bài học làm mẹ của chị khi phải thảo hợp đồng cho thuê nhà với hai cô con gái, trên The Wall Street Journal:
Tôi vừa có một trải nghiệm đau lòng trong việc dạy con và phải viện tới pháp luật để giải quyết.
Các con gái Sophia và Lulu hiện đã 23 và 20 tuổi. Cả hai đều làm tại thành phố New York mùa hè này. Kế hoạch của các con là ở (miễn phí) tại căn hộ của chúng tôi tại Manhattan – nơi tôi và chồng, Jed, đã dành dụm suốt 20 năm mới mua được.
Khi gọi điện cho mẹ, con gái tôi nói một cách vui sướng: “Con rất hào hứng khi ở New York hè này. Nhiều bạn bè của con cũng sẽ tới đây”.
“Mẹ cũng vậy. Mẹ cũng đang rất mong ngóng”, tôi đáp. Ngừng vài giây, con gái tôi hỏi lại: “Gì cơ? Mẹ cũng sẽ tới căn hộ đó ư?”. “Ý con là gì? Tất nhiên mẹ sẽ tới căn hộ đó. Nó là nhà của bố mẹ mà”, tôi trả lời. “Nhưng mẹ sống ở New Haven cơ mà”, con tôi nói.
Lúc này, đầu tôi bắt đầu muốn nổ tung. Tôi bỗng nhận ra rằng tôi đang đứng ở bờ vực trở thành người đi ở nhờ trong chính nhà mình.
Mẹ Hổ Amy Chua.
May mắn là, tôi dạy môn luật hợp đồng ở Đại học Yale và tôi nghĩ ngay ra một giải pháp. Tôi thảo một bản hợp đồng – hoàn toàn có giá trị và hiệu lực – như dưới đây:
Hợp đồng cho thuê nhà
Căn hộ ở X thuộc sở hữu của Amy Chua và Jed Rubenfeld, không phải của các con là Sophia và Lulu.
Để được bố mẹ cho phép ở trong căn hộ tại New York này từ ngày 1/6/2016 tới ngày 1/8/2016, Sophia Chua-Rubenfeld và Louisa Chua-Rubenfeld đồng ý thực hiện các điều kiện và nhiệm vụ không thể hủy bỏ dưới đây:
1. Chỉ sử dụng phòng ngủ nhỏ.
2. Chào đón Jed Rubenfeld và Amy Chua với sự vui sướng và biết ơn bất cứ khi nào bố mẹ tới thăm.
3. Dọn giường mỗi ngày và không tranh cãi về chuyện ai làm việc này.
4. Không bao giờ dùng cụm từ “Cứ thư giãn – đó không phải việc lớn”.
5. Luôn để tất cả các phòng trong nhà mở rộng cửa bất cứ khi nào Jed, Amy hay những người thân thiết (bao gồm cả họ hàng) ở trong căn hộ, với trang phục chỉnh tề, không để mọi người thấy đồ ăn vặt hay quần áo vương trên sàn phòng ngủ.
6. Bất cứ khi nào có khách tới, cần ra khỏi phòng ngủ ngay lập tức, thể hiện thái tôn trọng, niềm nở chào khách, ngồi xuống và tiếp chuyện trong phòng khách ít nhất 15 phút.
7. Luôn tử tế với hai chú chó trung thành Samoyeds Coco và Pushkin, dẫn đi dạo trong công viên ít nhất 30 phút một lần mỗi ngày khi các chú chó tới thăm, khi được mẹ Amy yêu cầu.
8. Luôn để đầy cam tươi từ vùng Fairway cho bố Jed vào những ngày bố về đây.
9. Để gối trong phòng khách đúng vị trí và lau mặt bàn kính thật sạch sau khi dùng.
Ngoài ra, Sophia và Louisa đồng ý rằng các nhiệm vụ và điều kiện trên sẽ không bị lơ là vì bất cứ cớ nào, ngay cả việc ốm mệt, say xỉn, khủng hoảng công việc hay thất tình.
Sophia và Louisa thống nhất rằng nếu họ vi phạm bất cứ điều nào trên đây, bố mẹ Amy và Jed sẽ có quyền để người quản lý hay người gác cửa ngăn không cho vào nhà và thay đổi ổ khóa.
Trước sự chứng kiến, các bên ký hợp đồng này:
Amy Chua,
Jed Rubenfeld
Sophia
Lulu
Vợ chồng bà Amy Chua cùng hai cô con gái.
Bản hợp đồng được cả 4 người trong gia đình tôi ký và có hiệu lực pháp lý 4 tuần trước. Bây giờ tôi có thể nói tự tin rằng đây là cách các bố mẹ nên áp dụng với các con đã trưởng thành của mình – ít nhất là tại Mỹ, nơi luật pháp và các chuẩn mực xã hội đứng về phía trẻ em hơn là bố mẹ.
Lần cuối cùng tôi và Jeb có mặt ở căn hộ tại New York, tủ lạnh đã được chất đầy nước cam, phòng ngủ lớn trông như chưa hề được dùng tới và các con gái tôi chào đón bố mẹ bằng niềm vui sướng và sự biết ơn.
Thực tế là, chúng ta chẳng bao giờ hết trách nhiệm khi làm cha mẹ. Ngay cả khi các con bạn đã ở độ tuổi đôi mươi, bạn vẫn phải tiếp tục tìm cách cân bằng vai trò của mình. Chúng ta đang đòi hỏi quá nhiều hay quá ít từ con cái mình? Chúng ta quá mạnh mẽ và đưa ra các yêu cầu cao hay chỉ luôn phê phán con? Chúng ta có dạy con bằng cách làm gương khi sống một cuộc đời ý nghĩa, hạnh phúc, biết trao tặng?
Cuối cùng, tất nhiên, tất cả những gì chúng ta thực sự muốn là để con cái về lại bên mình, gần gũi và dành thời gian với chúng – và để các con muốn ở bên chúng ta.
Rõ ràng, chúng ta chẳng thể có lại tuổi thơ của con. Nhưng ít nhất, chúng ta có những bản hợp đồng!
Vương Linh
Nguồn: VnExpress