Phát biểu tại lễ míttinh hưởng ứng ngày Nhà vệ sinh thế giới 19/11 diễn ra tại Hà Nội, bà Nguyễn Thị Liên Hương, Cục trưởng Cục Quản lý môi trường y tế (Bộ Y tế) cho biết, tại nước ta việc tiếp cận với tiện nghi vô cùng cơ bản như nhà vệ sinh vẫn còn rất khiêm tốn, nhất là ở khu vực nông thôn. Đến hết năm 2015 mới chỉ có 65% hộ gia đình nông thôn có nhà tiêu hợp vệ sinh, hơn 5 triệu người phóng uế bừa bãi ra môi trường.
Tại đồng bằng sông Cửu Long, việc sử dụng cầu tiêu ao cá mất vệ sinh vẫn còn phổ biến. Nhiều trường học, bệnh viện, cơ quan, bến xe… thiếu nhà vệ sinh hoặc nhà vệ sinh chưa đạt chuẩn.
Một trong những nguyên nhân của tình trạng này, theo bà Hương không phải do điều kiện kinh tế mà vì nhận thức của người dân về sử dụng nhà tiêu hợp vệ sinh còn thấp. Tập quán, thói quen không sử dụng nhà tiêu hợp vệ sinh còn phổ biến, nhất là ở đồng bào dân tộc thiểu số, vùng sâu vùng xa.
Trong khi đó, vệ sinh môi trường yếu kém không những làm tăng chi phí khám chữa bệnh mà còn ảnh hưởng tới phát triển kinh tế và xã hội của đất nước. Theo Ngân hàng Thế giới, Việt Nam mất khoảng 780 triệu USD mỗi năm do vệ sinh môi trường kém.
Tiến sĩ Friday Nwaigwe, Trưởng Chương trình vì sự sống còn và phát triển trẻ em, Quỹ Nhi đồng Liên Hợp quốc cho rằng điều kiện vệ sinh kém dẫn đến tỷ lệ người mắc bệnh tiêu chảy, viêm phổi và các bệnh giun sán ở mức cao. Tiêu chảy và viêm phổi gây tử vong cho 10-12% trẻ dưới 5 tuổi. 1/3 trường hợp trẻ tử vong ở Việt Nam do suy dinh dưỡng, có liên quan mật thiết đến bệnh tiêu chảy và giun sán.
Việt Nam đặt mục tiêu đến năm 2025 chấm dứt việc phóng uế bừa bãi và năm 2030 đạt 100% hộ gia đình có nhà tiêu hợp vệ sinh.
Phương Trang