Vào một đêm tháng 10, Caitlin Brassington trở về sau ca trực. Rời nhà lúc 6h, phải giao 3 con gái còn đang ngủ say cho bảo mẫu chăm sóc để đến bệnh viện làm việc và không được ăn trưa khiến cô mệt nhoài. Dừng lại ở cửa hàng sữa, nữ y tá gặp người quen: “Cô ta chưa bao giờ nhìn thấy tôi trong bộ đồng phục và nói không ngờ tôi chỉ là một y tá”, Caitlin kể lại với ABC News.
Suốt 18 năm hành nghề, Caitlin đã nghe rất nhiều lần câu nói ấy nhưng chưa bao giờ giận dữ đến vậy. “Có lẽ vì tôi đang kiệt sức cả về cảm xúc lẫn thể chất hoặc vì tôi không thể hiểu tại sao quá nhiều người mở miệng mà không suy nghĩ”, cô nói. “Chẳng phải chúng ta nên tôn trọng nghề nghiệp của tất cả mọi người và không đánh giá ai dựa vào tên gọi công việc họ làm hay sao? Liệu cô ta có nói tôi chỉ là một y tá nếu tôi mặc vest và đi giày cao gót không?”.
Nữ y tá Caitlin Brassington. Ảnh: NVCC. |
Không ngừng băn khoăn về lời lẽ của người đàn bà kia cùng với mong muốn nhắc nhở cộng đồng nhận thức đúng vai trò của y tá, Caitlin quyết định viết một lá thư trên Facebook với tựa đề “Tôi chỉ là một y tá”. Dưới đây là bản lược dịch những tâm sự của cô.
“Tôi có phải chỉ là một y tá không?
Tôi đã giúp nhiều đứa trẻ đến với thế giới này, rất nhiều em trong số đó cần trợ giúp để thở những hơi đầu tiên. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi đã nắm lấy bàn tay của bệnh nhân, đảm bảo họ được thanh thản đến phút giây cuối cùng. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi đã an ủi những bậc cha mẹ đau đớn vì mất con. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi đã hô hấp nhân tạo cho bệnh nhân và đưa họ trở về từ cõi chết. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi là đôi mắt, đôi tai, đôi tay của các bác sĩ với khả năng đánh giá, điều trị và quản lý bệnh tật của bạn. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi có thể kiểm tra phổi của một em bé sơ sinh và nhận biết chỗ nào thiếu khí. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi có thể hướng dẫn bệnh nhân, người chăm sóc và cả những y tá trẻ. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi từng là giảng viên ở trường y, dạy các sinh viên y khoa làm thế nào để khám lâm sàng theo hệ thống. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi là luật sư bảo vệ bệnh nhân giữa hệ thống y tế không phải lúc nào cũng đặt lợi ích người bệnh lên đầu. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi phải bỏ lỡ ngày Noel, sinh nhật các con cùng những buổi nhạc kịch ở trường để chăm sóc cho người thân của bạn. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi có thể lấy máu, đặt ống thông và khâu vết thương. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi hiểu sự khác biệt về giải phẫu, sinh lý và tâm lý theo từng nhóm tuổi và ảnh hưởng của những yếu tố ấy đến cách chăm sóc, điều trị cho trẻ. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi có thể xử lý cơn ngừng tim ở cả trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ lẫn người lớn. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi có thể nói cho bạn chính xác liều lượng adrenaline hoặc amiodarone dựa trên trọng lượng cơ thể để cứu sống con bạn. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi đem đến sự thoải mái, tình thương và hỗ trợ tinh thần, xã hội cho bệnh nhân cùng gia đình họ trong những khoảng khắc đen tối nhất. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi làm việc liên tục 12 giờ không nghỉ đi vệ sinh hoặc uống cà phê để chắc chắn rằng bệnh nhân nhận được sự chăm sóc tốt nhất. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi đã từng bị la hét, thậm chí là nôn mửa và tiểu tiện vào người nhưng vẫn đi làm và hoàn thành trách nhiệm. Thế mà tôi chỉ là một y tá.
Tôi có kinh nghiệm và kiến thức để cứu sống người khác. Bởi vậy, tôi vẫn vô cùng tự hào dù chỉ là một y tá”.
Đăng trên mạng xã hội, bức thư của Caitlin đã nhận được 26.000 lượt thích, hơn 4.700 lượt chia sẻ cùng hàng nghìn bình luận. “Y tá là những thiên thần”, người dùng Facebook Audrey Taylor viết. “Các bạn là chìa khóa của sự sống. Đối với một người bố có con bị ốm như tôi, các bạn không thể nào thay thế. Các bạn là những vị anh hùng”, nickname Sharon Knight trải lòng.
Trước những lời chia sẻ chân thành từ cộng đồng, bao gồm cả đồng nghiệp từ khắp thế giới cùng gia đình họ, Caitlin xúc động: “Tôi thực sự choáng ngợp. Tình cảm chân thành, lòng biết ơn, sự tôn trọng và động viên ấy không chỉ dành cho tôi mà dành cho tất cả y tá. Chúng ta không chỉ là y tá, không chỉ là thầy giáo, không chỉ là cảnh sát, không chỉ là mẹ hay bố. Tất cả chúng ta đều đang tạo ra sự thay đổi”.
Minh Nguyên