Bé gái 10 tuổi tại TP HCM bị cận thị từ nhỏ. Khoảng 3 tháng nay bé thường xuyên bị giật mắt một cách vô thức, không kiểm soát được, xảy ra lúc đeo kính lẫn không đeo. Ngày 10/8 các bác sĩ mắt khám không phát hiện bệnh lý nên chuyển bệnh nhi sang bác sĩ thần kinh.
Bác sĩ Nguyễn Quang Vinh, Khoa Nhiễm – Thần kinh Bệnh viện Nhi đồng 1 xác định bệnh nhi mắc hội chứng TIC. Đây là rối loạn về chức năng, với biểu hiện là giật cơ, theo từng nhóm cơ. Một số bệnh nhân giật cơ mắt, cơ miệng, cơ vai hoặc giật cơ bụng, giống như nấc cụt. Hội chứng này có thể xảy ra đơn lẻ hoặc đồng thời, luân chuyển các nơi với nhiều mức độ khác nhau. Ngoài rối loạn về vận động, còn có dạng rối loạn âm thanh khiến bệnh nhân phát ra những âm điệu lạ.
TIC thường gặp ở các bé trai. Ảnh: T.P |
Theo bác sĩ Vinh, mỗi ngày bệnh viện tiếp nhận khoảng 5-7 trẻ đến khám do hội chứng này, chủ yếu là bé trai 4-10 tuổi. Hiện chưa rõ nguyên nhân, song trẻ mắc TIC thường gây lo lắng, hoang mang cho phụ huynh, giáo viên. Các triệu chứng do bệnh lý thần kinh, tâm thần nhưng khi tìm nguyên nhân tổn thương trong não và thần kinh ngoại biên đều không phát hiện bất thường.
“Không ít trẻ đến lớp khi bị cô giáo nhắc nhở, càng hoảng loạn thì lại càng biểu hiện mạnh hơn nên cô giáo tưởng trẻ hư, muốn trêu chọc cô”, bác sĩ Vinh chia sẻ. Đây là tình trạng vô thức chứ không phải cố ý, càng la mắng gây căng thẳng, sợ hãi thì trẻ sẽ càng bị rối loạn nhiều hơn.
Phổ biến nhất là bệnh nhân giật cơ vòng mắt. Nhiều trẻ khởi phát các cơn nặng do tập trung chơi game, phim hoạt hình với hình ảnh động, sử dụng smartphone liên tục, ở cự ly gần. Thường tuần đầu tiên của kỳ nghỉ hè, số trẻ vào viện khám tăng đột biến do ở nhà chơi game, xem phim, điện thoại nhiều.
TIC phổ biến nhất là bệnh nhân giật cơ vòng mắt. Ảnh: kimgaitskillmd |
Hội chứng này không gây nguy hiểm cho bệnh nhân nhưng để lâu có thể tạo thành tật xấu, khó sửa về sau. Một số trường hợp trẻ được dùng thuốc để điều trị triệu chứng. Thời gian điều trị không cố định mà tùy theo từng trường hợp. Phụ huynh và giáo viên phải hiểu, không nên quá lo sợ, tìm cách kìm nén hay có thái độ la mắng trẻ. Cần giúp trẻ thoải mái tâm lý, thư giãn, tránh căng thẳng.